Hoàng hôn xuống tôi ngắm nhìn dòng nước đỏ mây lam chiều đang trôi dạt hướng trời xa. Vọng lại đâu đây tiếng khoan nhặt máy chèo vấn vương điệu hát mênh mông tình người…
Ai có nhớ quê hương chắc cũng như tôi thương về quê mẹ,
Lâu lắm rồi miền đất tổ xa xuôi
Anh kể tiếp đi anh.nơi quê hương đánh tàu bằng ghe biển.
Sau anh cứ ngẩn ngơ nhìn trời xanh.dường như xót xa.
Anh đến quê em đất biển Cà Mau, có thấy xanh tươi đước rừng bát ngát.
Nghe nói Cà Mau xa lắm ở cuối cùng bản đồ Việt Nam
ngại chi đường xa ko tới về để nói với nhau mấy lời
Chúng em gái Cà Mau đẻ muộn sanh sau biết mấy canh niêu khâm phục người thời trước. Nay sống yên lành sung túc thuở vinh quang nghe chuyện xưa thêm mến quê nhà.